Khi cậu em trai còn nhỏ, một tai nạn bất ngờ đã cướp đi người mẹ thân yêu của cả hai. Mẹ ra đi, để lại cậu em trai trong trạng thái bất ổn, khóc lóc không ngừng vì nỗi đau mất mát. Để xoa dịu em, chị gái bắt đầu làm một việc mà cô nghĩ chỉ là tạm bợ: bắt chước mẹ, cho em bú ngực để dỗ dành. “Chỉ cần em ngừng khóc là được,” cô tự nhủ. Nhưng rồi, thói quen ấy dần trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc sống của cả hai. Thời gian trôi qua, mối quan hệ kỳ lạ ấy không chỉ đơn thuần là sự an ủi. Cậu em trai lớn lên, cơ thể thay đổi, và dương vật của cậu, giờ đã trở thành một thứ khổng lồ, dường như phản ánh sự bất thường của mối quan hệ này. Còn chị, mỗi lần để em trai mút lấy đầu ngực, lại cảm nhận được những đợt sóng khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Cô cố gắng phủ nhận, nhưng cơ thể cô đã quen với cảm giác ấy, nghiện sự kích thích mà nó mang lại. “Chúng ta nên dừng lại thôi,” cô nói, giọng run rẩy, cố gắng kéo lý trí trở về. “Chúng ta là chị em, làm thế này là sai trái.” Nhưng cậu em trai nhìn cô, đôi mắt không còn là của một đứa trẻ cần an ủi nữa. “Chị ơi, em không xem chị là chị gái. Em yêu chị, yêu thật lòng…” Lời thú nhận của cậu khiến trái tim cô rối bời. Cô tự hỏi, liệu mình làm điều này vì em trai, hay vì chính bản thân mình? Mỗi lần cậu mút lấy ngực cô, cô cảm thấy mình chìm sâu hơn vào một thứ cảm xúc vừa ngọt ngào vừa tội lỗi. Rồi một ngày, bí mật của họ bị người cha phát hiện. Ánh mắt giận dữ của ông như xé toạc thế giới mà hai chị em đã xây dựng. Liệu họ sẽ bị chia cắt, bị buộc phải rời xa nhau mãi mãi? Hay họ sẽ tiếp tục chìm đắm trong mối quan hệ méo mó, nơi ranh giới giữa tình thân và dục vọng đã bị xóa nhòa? Trong căn nhà tĩnh lặng, chị gái nhìn cậu em trai, lòng đầy mâu thuẫn. “Mình làm điều này vì em… hay vì chính mình?” Đầu ngực cô vẫn còn râm ran cảm giác từ lần mút cuối cùng, và trong sâu thẳm, cô biết câu trả lời không hề đơn giản.

Chị gái chăm sóc cậu em trai chu đáo khi mẹ qua đời, ngay cả chuyện cho bú